Viễn Phương

Giấc Mơ Tiên





Thâu đêm gối mộng cô liêu
Hồn thơ run rủi phiêu diêu cuối trời
Trăng vàng trải bóng buông lơi
Tơ mây quấn quít bước đời cô miên

Em về trong giấc mơ tiên
Ru anh quên hết lụy phiền thế nhân
Tình tiên kết mối duyên trần
Có nhau không hỡi, nợ nần ba sinh ?

Động vàng muôn đóa hoa xinh
Lòng thơ mở hội hương tình ngất ngây
Hồng đào cạn chén vui say
Chợt mình tỉnh giấc vơi đầy nhớ nhung
Màn sương mây chắn lạnh lùng
Tiên phàm vẫn mãi muôn trùng cách xa
Anh về giữa chốn phong ba
Nhớ nàng tiên nữ thướt tha động đào


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 26 tháng 6 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Giấc Mơ Tiên"